Menu
Tin thời trang
Kinh doanh
Tin tức / Xu hướng
Haute couture 2018
Ready To Wear 2018
Bộ Hình Thời Trang
Thư viện
Vật liệu
Phong cách thời trang
Màu sắc
Trang phục
Phụ kiện
Thương hiệu
NTK nổi tiếng
1001 khúc mắc
Học thiết kế thời trang
ĐIỀU NÊN ĐỌC!
Học viên ( Decer )
1.Khoá vẽ chì
2.Khoá vẽ màu
3.Khoá vẽ trên ipad
4.Khoá cắt may
5.Khoá Draping
6.Khoá BRA-CORSET
7.Khoá TR-CUTTING
8.Khoá DRAPING TECHNIQUES
9.Khoá phối màu
10.Khoá trang trí
11.Khoá sáng tạo BST
12.Khoá Start-up thời trang
Liên hệ
Search
Go
Zara HM Uniqlo ba mô hình kinh doanh khác biệt
Published on
10/8/2020
Ba thương hiệu thời trang bình dân hàng đầu thế giới tuy tương đồng về đối tượng khách hàng, sở hữu trên 1.000 cửa hiệu mỗi hãng. Tuy nhiên họ lại có nhiều điểm khác biệt lớn trong mô hình và cách thức quản lý.
H&M, Zara và Uniqlo là ba thương hiệu thời trang bình dân bán lẻ lớn nhất với hơn 1.000 cửa hàng của mỗi thương hiệu trên khắp toàn cầu. Điểm chung rất dễ nhận thấy của ba thương hiệu này chính là thị phần khách hàng. Thế nhưng không mấy ai biết rằng, ba thương hiệu bình dân này có những cách thức hoàn toàn khác biệt trong mô hình kinh doanh cũng như phân phối sản phẩm.
Uniqlo
được thành lập vào năm 1949 tại Nhật Bản, và được tập đoàn Fast Retailing mua lại vào tháng 11/2005. Hãng này kinh doanh dựa trên mô hình của một hãng thời trang có tiếng khác là The Gap.
H&M, hay Hennes & Mauritz là hãng lâu năm hơn cả. Được thành lập tại Thụy Điển vào năm 1947, H&M sở hữu nhiều thương hiệu khác nhau, bao gồm Monki, Weekday, Cheap Monday, và COS.
Theo trang Investopedia, Zara, Uniqlo và H&M có các cách tiếp cận khác nhau với việc thu mua nguyên liệu, thuê ngoài sản xuất, và đối xử với các thương hiệu phụ.
Zara
là công ty trẻ nhất trong số 3 hãng bán lẻ thời trang trên, ra đời ở Tây Ban Nha vào năm 1975. Thương hiệu này thuộc sở hữu của hãng dệt may khổng lồ Inditex. Lợi thế lớn nhất của Zara chính là "
tốc độ
". Việc sở hữu các khâu trong chuỗi cung cấp cho phép Zara quay vòng sản phẩm nhanh hơn. Hãng có thể thiết kế một sản phẩm và ra hàng bán tại các cửa hiệu chỉ trong vòng 1 tháng. Có thể nói Zara chính là hiện thân hoàn hảo nhất của định nghĩa "
thời trang nhanh
" (fast fashion).
Kênh phân phối
Tính đến cuối năm 2015, dẫn đầu là H&M với con số 3.450 cửa hàng trên khắp thế giới. Con số này gấp rưỡi Zara (2.000, còn hiện tại là 2.213 cửa hàng) và gấp đôi Uniqlo (1.400). Xét trên thị trường điển hình nhất là Hoa Kỳ thì từ khởi điểm là năm 2005, Uniqlo chỉ có 3 cửa hàng và tới năm 2015 thì lên đến 42. Zara có 55 cửa hàng tại đây, con số khá nhỏ so với 450 tại Tây Ban Nha. Cả 2 thương hiệu thời trang bình dân này đều bị bỏ xa bởi H&M với tổng số 407 cửa hàng khắp Hoa Kỳ.
Một phần thành công trong chiến lược tiếp cận thị trường của H&M là nhờ phương thức hợp tác với các NTK tên tuổi như Alexander Wang hay Balmain. Sự kết hợp giữa thời trang bình dân cùng những cái tên cao cấp giúp H&M tăng danh tiếng một cách nhanh chóng, trong khi cốt lõi là các sản phẩm bình dân cơ bản ngày càng được đẩy mạnh về sự đa dạng kiểu dáng và phong cách.
Zara lại tạo nên sự khác biệt với chủ trương "lấy thịt đè người", nói nôm na thì thương hiệu thời trang bình dân này ra mắt nhiều sản phẩm thời trang hơn bất kỳ đối thủ nào khác. Chẳng hạn như mỗi thương hiệu chỉ cho lên kệ từ 2.000 - 4.000 mẫu sản phẩm thì với Zara là tận... 10.000! Nhờ việc phát triển số lượng khổng lồ nhưng vẫn đảm bảo chất lượng giúp Zara thu hút được đối tượng khách hàng đa dạng, với gu thẩm mỹ cũng đa dạng vô cùng tận.
Kênh phân phối của Uniqlo tập trung ở bản xứ, cụ thể là 700 cửa hàng tại Nhật Bản. Với Uniqlo thì hai yếu tố là "
thời điểm
" và "
nhu cầu
" được đặt lên hàng đầu. Uniqlo phản ứng nhanh nhạy với những sự thay đổi về xu thế trong thời trang Nhật Bản, đặc biệt hướng đến phong cách tối giản đang ngày càng ưa chuộng tại đây. Điều này là nguyên do vì sao Uniqlo không nằm trong danh sách yêu thích hàng đầu tại Hoa Kỳ - nơi mà gu thẩm mỹ cá tính thống trị.
Thương hiệu
Trong chuyên môn, thuật ngữ này ngắn gọn là "branding".
Bằng cách tạo dựng nên một chuỗi các thương hiệu con với phong cách độc đáo, H&M mong muốn thâu tóm thị phần rộng lớn. Mỗi thương hiệu con của H&M đều có mức giá và phong cách riêng biệt, hướng đến các đối tượng khách hàng khác nhau. Thông qua mua lại và phát triển các thương hiệu có phong cách khác biệt, H&M muốn thu hút nhiều đối tượng khách hàng mua sắm thời trang hơn. Mỗi thương hiệu của hãng có một tầm giá và ý tưởng phong cách riêng. Chẳng hạn như những sản phẩm cơ bản hướng đến thị trường châu Âu thì có giá rất rẻ, trong khi các BST kết hợp với những NTK danh tiếng thì mức giá cao vượt trội đến gấp đôi gấp ba.
VD:
Collection of Style
có giá cao hơn giá trung bình của sản phẩm H&M và tập trung chủ yếu vào thị trường châu Âu. Trong khi đó, các sản phẩm thương hiệu Monki có giá chỉ bằng nửa giá sản phẩm Collection of Style, với các thiết kế trẻ trung hơn.
Zara thì đơn giản hơn một chút, họ chia sản phẩm thành một nhóm thấp cấp hơn và một nhóm cao cấp hơn. Mục tiêu của hãng là được nhìn nhận như một nhà bán lẻ thời trang cao cấp với mức giá phải chăng. Bù lại, Zara có chuỗi cửa hàng tại những vị thế sầm uất nhất với chi phí bất động sản cao ngất. Cửa hiệu chính của hãng luôn được đặt tại khu vực đắc địa ở các thành phố lớn trên thế giới, nơi giá thuê mặt bằng rất đắt đỏ, chẳng hạn ở Fifth Avenue ở New York.
Khác với Uniqlo, không nhấn mạnh vào quảng cáo, thương hiệu thời trang bình dân này muốn gây ấn tượng choáng ngợp bằng cách liên tục mở cửa hàng mới.
Khác biệt hơn cả là chiến lược thích ứng từ Uniqlo. Với "bản gốc" từ Gap, Uniqlo định vị thương hiệu mình dưới dạng một công ty may mặc tư nhân (private-label apparel). Điều này có nghĩa là Uniqlo tự tạo ra sản phẩm của mình ở tất cả các khâu và chỉ bán những sản phẩm đó trong cửa hiệu và website của hãng. Đơn giản và tiện dụng là định hướng thời trang của Uniqlo. Công ty này cũng sử dụng các sự kiện thể thao để thu hút sự chú ý của công chúng. Nếu không ngoa thì các sản phẩm của thương hiệu này thường "thiết thực" hơn hẳn Zara và H&M. Bởi vậy nên nó có một lượng khách hàng đông đảo nhưng ổn định hơn.
Sản xuất
Cũng giống như nhiều hãng bán lẻ thời trang khác, H&M đem các thiết kế đi thuê sản xuất ở các nước như Campuchia và Bangladesh, nơi có chi phí nhân công rẻ. Thương hiệu này không trực tiếp sở hữu bất kỳ nhà máy hay xí nghiệp nào, thay vào đó là thiết lập mối quan hệ đối tác với hơn 900 nhà cung cấp trên toàn thế giới (chủ yếu là châu Á và Âu). Để vận chuyển hàng hóa, H&M tin dùng đường sắt và đường biển. "Bộ não chính" của thương hiệu này - bộ phận thiết kế thì được tập trung tại công ty mẹ ở Stockholm.
H&M từng bị chỉ trích vì bóc lột nhân công giá rẻ tại các nước nghèo.
Zara lại chủ động hoàn toàn từ khâu thiết kế, sản xuất cho đến phân phối. Thương hiệu này có một nhà máy sản xuất chính tại thành phố La Coruna. Trong tất cả các sản phẩm mà Zara sản xuất, 50% đến từ Tây Ban Nha, 24% sản xuất được thuê ngoài cho các nhà sản xuất chi phí thấp ở châu Á và châu Phi. Cách tiếp cận của Zara đối với thời trang khác với Uniqlo khi thương hiệu cố gắng dự đoán nhu cầu của khách hàng thay vì “chạy theo” những xu hướng thời trang hiện có. Doanh thu của sản phẩm trong cửa hàng rất cao, với thời gian trung bình trên kệ trung bình của mỗi sản phẩm là một tháng.
Vốn là công ty dệt may nên khoản này vốn là lợi thế của Zara.
Uniqlo sản xuất quần áo của mình tại Nhật Bản. Thương hiệu bắt đầu sử dụng lao động giá rẻ ở Trung Quốc khi Nhật Bản trải qua một cuộc suy thoái vào những năm 1990. Công ty có hợp đồng với 70 nhà sản xuất. Uniqlo cũng đã hợp tác với nhà sản xuất denim Nhật Bản Kaihara Denim.
Uniqlo phải tận dụng nhân công tại Trung Quốc.
DEC Design Education
sưu tầm & biên tập.
#DEC
: "
Học để trở thành chuyên nghiệp
"
Chia sẻ bài viết nếu bạn thấy hữu ích